Ăn tối xong thì Đoạn Phong Lãng ra về, Hàm Linh đi ra tiễn anh nhìn hai người rất là tình tứ bên nhau.
“Em vào trong đi không cần tiễn nữa đâu” Đoạn Phong Lãng lên tiếng nói với Hàm Linh.
Hàm Linh đột ngột nhón chân lên hôn môi của Đoạn Phong Lãng làm anh khá bất ngờ, một nụ hôn nhẹ và chóng vánh qua đi Hàm Linh mỉm cười nói với Đoạn Phong Lãng: “Lãng à, em hy vọng sau này chúng ta có thể cùng nhau ăn cơm mỗi buổi tối như thế này em cảm thấy rất vui rất hạnh phúc”.
Đoạn Phong Lãng thừa biết “cùng nhau ăn cơm mỗi buổi tối” đang ám chỉ là cùng nhau sống chung một nhà nhưng anh thật sự chưa từng nghĩ qua sẽ kết hôn với Hàm Linh, lần trước ở tiệc họp lớp vì có mặt của Kiều Uyển Vũ nên anh mới nói muốn kết hôn với Hàm Linh để xem phản ứng của người trong lòng mình như thế nào thôi. Rốt cuộc người cần nghe lại chẳng thấm người vốn không nên biết thì lại tưởng là thật mà ôm ảo mộng trong lòng.
Đoạn Phong Lãng quay mặt đi chỗ khác rồi qua loa đáp: “Nếu em thích thì sau này anh sẽ thường xuyên cùng em đi ăn tối là được rồi”.
Hàm Linh vui vẻ đáp: “Dạ được ạ”.
Sau khi Đoạn Phong Lãng đi về, Hàm Linh quay vào nhà với tâm trạng vui vẻ anh đồng ý ăn cơm mỗi tối với cô cũng có nghĩa là đồng ý sớm về chung một nhà.
Hàm Linh cũng thầm thở phào nhẹ nhõm vì đã giải quyết xong mâu thuẫn với Đoạn Phong Lãng, theo như cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-mong-tua-suong-dau-thuong-tua-khoi/1678428/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.