Trong không khí ở Hồng Kông tồn tại hương vị ẩm ướt của mùa xuân mà thành phố A không có, gió thổi mây bay, thời tiết khoảng hai mươi mấy độ không lạnh không nóng, phát huy những tốt đẹp vốn có của mùa xuân.
Nắng mai ấm áp, không chói không nóng, xúc cảm giống như bàn tay non mềm của trẻ nhỏ khiến cho tâm tình của con người không tốt cũng khó.
Tùng San đến Hồng Kông mới biết, lúc trước Phương Tiểu Tiệp lo lắng về những vấn đề như không hợp khí hậu là hoàn toàn không tồn tại. Miền Nam bắt đầu một ngày rất muộn, kết thúc ngày càng muộn hơn. Mỗi ngày Tùng San đều ngủ tới lúc tự nhiên tỉnh, ăn điểm tâm xong liền dẫn Lão Tần xuống tầng tản bộ. Ngược lại Lão Tần có chút không thích ứng, dù sao nơi này cũng không có đường bờ sông dài như Giang Phong Uyển, ở Tấn Thành Phong, trừ một thảm cỏ ở dưới tầng có thể đi một lát, cũng chỉ còn lại có cái hoa viên trên không trung ở tầng 30.
Tùng San nghĩ tới chuyện đưa Lão Tần đi tản bộ trên đường phố, lại bị Cố Trì Tây ngăn lại. "Trên đường người nhiều xe cũng nhiều, rất không an toàn.”
Cố Trì Tây không thích những nơi đông người, điều đó là từ sau khi Tùng San đến Hồng Kông mới thật sự nhận ra.
Thật ra trước khi tới đây, cô đã từng nghĩ tới chuyện đi đây đi đó, dù sao Hồng Kông cũng là một địa điểm du lịch nổi tiếng. Nhưng Cố Trì Tây lại ôm cô nói: "Những chỗ đó quá nhiều người, không có gì hay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-muon/242943/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.