Từ lúc học trung học Tùng San gầy đi nhiều nên được xem như hoa khôi, nhiều năm nay cô vẫn luôn được người khác gọi là mỹ nhân. Mặc dù cô không quan trọng chuyện ngoại hình vì từ nhỏ cô đã được ba Tùng giáo dục là vẻ đẹp bên trong đáng quý hơn vẻ bề ngoài, nhưng cô vẫn luôn thấy kiêu ngạo vì vẻ ngoài xinh đẹp của mình.
Tuy rằng từ trước tới nay cô không hề khoe khoang vẻ đẹp của mình trước mặt người khác, nhưng cô vẫn luôn thích được người khác khen mình xinh đẹp.
Ba Tùng nói vẻ đẹp của San San chỉ thuộc tầm trung mà thôi, dựa theo xác suất mà nói thì trăm người sẽ có một người. Nhưng vì Trung Quốc có dân số rất lớn, cho nên vẻ đẹp này của cô cũng không phải là tài nguyên quý giá gì.
Muốn tìm được một người đáng gọi là mỹ nhân, vậy ít nhất cũng phải là người vạn dặm mới tìm được. Ba Tùng nói, quan trọng nhất không phải là vẻ ngoài, mà là khí chất.
Để là một mỹ nhân, thì phải có thần thái của một mỹ nhân đích thực.
Tất cả đều do giáo dục từ khi còn nhỏ, cũng định sẵn những chuyện sau khi trưởng thành.
Khi Tùng San gặp chị Vân, cô lập tức nghĩ tới lời nói của ba Tùng, vẻ ngoài như vậy, khí chất như vậy, vạn dặm mới tìm được một người cũng không phải nói quá.
Không chỉ có dáng vẻ xinh đẹp, quan trọng nhất là phong thái trên người cô ấy, vừa xinh đẹp lại phong tình, hoàn toàn không có cảm giác thấp kém. Vừa vặn phát huy triệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-muon/242942/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.