Hứa Nguyện phát hiện mình đang nằm ở trên đùi mềm mại nhưng rắn chắc của người nào đó, trên người còn khoác một cái áo khoác của nam, phía dưới là một dãy ghế.
Cô quay đầu, cố gắng mở mắt nhìn về phía Kiều Ninh, liền thấy một tay anh thuần thục nhanh nhẹn gõ bàn phím, bàn tay kia đặt trên má mình vuốt ve.
Mà vì động tác quay đầu này của cô mà ngón tay thon dài của Kiều Ninh vừa vặn vuốt ve tới môi cô. Hứa Nguyện mở miệng muốn nói, ngón tay Kiều Ninh liền thuận thế với vào trong miệng cô, ở trong miệng ấm áp ẩm ướt của cô đảo quanh, vân vê lưỡi cô.
Đồng thời ôn nhu hỏi: “Bé ngoan, em dậy rồi? Cuối cùng em đã mơ gì thế.. Anh rất tò mò…”
Hứa Nguyện vội vã giải thích, lại bởi vì ngón tay anh nằm trong miệng cô nên cô chỉ có thể phát ra tiếng ô ô ưm ưm.
Kiều Ninh cười rút ngón tay ra, Hứa Nguyện lập tức há miệng thở dốc. Một giây sau cả người cô liền bị Kiều Ninh nhấc lên, ôm lên ngồi trên đùi anh.
Kiều Ninh rất nhanh liền xốc váy cô lên, từ đùi trắng nõn của cô sờ một đường đến giữa chân non mịn, Hứa Nguyện đẩy ngực anh vặn vẹo kháng cự: “Anh làm gì vậy?”
“Vậy vừa rồi em làm gì? Nằm úp trên bàn ngủ giống như heo, còn ngáy ngủ, nước miếng chảy đầy bàn. Anh sợ em làm dơ sách mới để em ngủ ở trên đùi anh!”
Hứa Nguyện vừa nghe anh nói như vậy, khuôn mặt nhỏ đỏ lên, lập tức thiếu tự tin. Thừa dịp này,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-nguyen-vi-vi-nhat-tieu-ngan-lap-phong/187239/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.