Tôi mở socola Dove, bẻ một miếng và đút vào miệng cô ấy. Vưu Phi Phàm đỏ mặt, vui vẻ ăn nó, còn suýt cắn vào tay tôi. Cô ấy nói một cách mơ hồ: và ăn nó một cách vui vẻ, suýt cắn vào tay tôi. Cô ấy nói một cách mơ hồ: "Cô đã xem bộ phim có tên "Tìm kiếm Châu Kiệt Luân" chưa? Cốt truyện rất thú vị, một cô gái đang tìm đĩa nhựa của Châu Kiệt Luân, do đó đã gặp một nhóm người có quan điểm khác nhau về tình yêu, mặc dù tên phim có nhắc đến Châu Kiệt Luân nhưng xuyên suốt câu chuyện, anh ấy chỉ xuất hiện ở cuối phim. Anh ấy đã ăn một trong những chiếc khuyên tai của nữ chính, và hai từ phát ra từ miệng anh ấy—'ngọt ngào', sau đó là ca khúc 'quỹ đạo' phát lên."
Tôi không hiểu Vưu Phi Phàm đã bệnh như vậy rồi, tại sao còn nói những chủ đề vô nghĩa: "Vậy, cô muốn nói với tôi điều gì?"
Giọng khản đặc, còn bày đặt hát: "Tôi sẽ ngẩn ngơ, rồi khẽ mỉm cười, rồi nhắm chặt mắt lại, nghĩ đến một ngày nào đó sẽ có người thay thế tôi, để tôi không còn nhớ em nữa".
Giai điệu đột ngột dừng lại, tôi biết cô ấy đang nghẹn ngào, nên tôi nhắm mắt lại như ngủ, giữ im lặng, tôi biết cô ấy đang rất khổ sở, rất muốn nói xin lỗi cô ấy, một ngày nào đó tôi sẽ nói.
————————————————————————————————————————
Tôi lầm tưởng rằng nhà của Tần Quân sẽ là một biệt thự nhỏ với một khu vườn xinh đẹp, đến khi đứng dưới chung cư rồi mới biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-nhan-cuoi-tuan-tro-thanh-lao-ban-cua-toi-2/2919465/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.