Jane về Trung Quốc đống nghĩa với việc, cô ta sẽ đến thăm Khuynh Phàm mọi lúc mọi nơi, đây là quyền của cô ta, tôi không có quyền ngăn cản. Miễn cưỡng cầm điện thoại lên, sau một hồi đắn đo, cuối cùng tôi cũng nhấn nút gọi cho Phi Phàm, tôi rất mong chờ, nghĩ đến việc sẽ được nghe thấy giọng nói của em ấy, có lẽ sẽ làm dịu đi lòng lo lắng bất an của tôi, gia đình của chúng tôi đang gặp nguy hiểm vậy mà bây giờ tôi lại bất lực.
Sau một hồi chuông điện thoại, đầu dây bên kia là một giọng của người phụ nữ xa lạ, tôi dựa vào cửa sổ, đầu rối loạn, mấy ngày hôm nay không có tin tức nào từ Phi Phàm, tôi không biết em ấy đang làm gì, những người bạn của em ấy tôi đều biết hết, thế nên người phụ nữ nghe điện thoại là ai đây? Khi tôi hỏi, giọng điệu phù phiếm của bên kia khiến tôi vô cùng tức giận.
Khi từ khách sạn thoát ra khỏi miệng người phụ nữ, cảm giác tuyệt vọng lấn đi sự tức giận của tôi, tôi tin chắc vào sự lựa chọn của tôi vì tôi tin Vưu Phi Phàm sẽ yêu tôi vô điều kiện, tôi ích kỷ hưởng thụ mọi thứ từ em ấy. Đúng vậy, là tôi đã lựa chọn từ bỏ tình yêu, phải rồi, khi mọi chuyện được công khai, tôi mới là kẻ nhẫn tâm đáng bị mắng nhất.
Tôi chỉ thích một mình ôm đồm hết mọi chuyện, sự thành công và kiêu ngạo của tôi không cho phép tôi hạ mình nhờ vả người khác, để mắc nợ ân tình.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-nhan-cuoi-tuan-tro-thanh-lao-ban-cua-toi-2/2919489/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.