Quan Thư Quân thấy tôi đi về phía cô ấy, đành tạm dừng cuộc trò chuyện với Tịch Nhiên, sau đó đi về phía tôi. Trông thấy tôi cô ấy cũng không hề tỏ thái độ tức giận, trên mặt lại lộ ra vẻ thất vọng, nhìn chằm chằm vào mắt tôi một hồi, sau đó mới phát ra một âm thanh chán ghét chậc chậc chậc chậc: "Chậc chậc chậc... hình như tối hôm qua khóc cả đêm nhỉ, mắt còn sưng luôn kìa."
Tôi mỉm cười gật đầu, hờ hững nhún vai: "Bị cô nhìn thấu, thật đáng xấu hổ."
Quan Thư Quân thu lại nụ cười trên khóe miệng, sau khi nhìn một lúc, cô ấy thì thầm: "Hôm nay, sao cô lạ thế nhỉ? Thôi bỏ đi... tâm trạng tôi đang tốt, cho nên hôm nay cho cô chút thời gian, cơ mà trước tiên cô nên đi giải quyết chuyện với cô Lam đi, xong hết thì đến tìm tôi, tôi ở văn phòng chờ cô đến 5 giờ, thời gian rất thong thả."
Nói xong, cô ấy chỉ về phía sau tôi, tôi quay đầu lại nhìn Phoebe, hóa ra cô ấy vẫn chưa rời đi mà đang nhìn hai chúng tôi giao lưu với nhau, sau đó Tịch Nhiên đi tới, cô ấy liếc tôi một cái, sau đó vỗ đầu vai Quan Thư Quân, thân mật nói: "Nếu Quan tổng còn có việc giải quyết, vậy tôi đi trước nhé."
Quan Thư Quân không trả lời cô ấy ngay, mà nhìn về phía tôi và Phoebe, còn có lòng nhắc nhở: "Đi ra ngoài, quẹo phải có một quán cà phê... Lam đổng, thứ tôi không tiễn cô."
Thái độ của cô ấy đối với Tịch Nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-nhan-cuoi-tuan-tro-thanh-lao-ban-cua-toi-2/2919506/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.