Câu nói của tôi khiến Phoebe rơi vào tuyệt vọng, cô ấy lắc đầu nguầy nguậy không chấp nhận những lời như vậy, thậm chí còn đưa tay bịt miệng tôi lại.
Phải, tôi bây giờ là tên khốn nạn, tôi vừa mới nói yêu cô ấy xong, thậm chí không tiếc mạng sống dùng mọi cách mà đắc tội với mọi người, chỉ vì muốn dẹp bỏ đi chướng ngại vật của cô ấy, vậy mà giờ lại thể hiện ra bản thân còn đang thương nhớ người nào đó.
Tôi là một người tự nhận thức được bản thân, cho dù bản thân luôn gào thét nói Lam Phi Ỷ gục ngã, nhưng tôi cũng biết rất rõ rằng một người như tôi không thể hạ gục Lam Phi Ỷ hùng mạnh, thế nên tôi đã giày vò cô ấy theo cách này, hết lần này đến lần khác nuốt chửng tình yêu của cô ấy dành cho tôi, khiến cô ấy rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan giữa hy vọng và tuyệt vọng, phá tan đi phòng tuyến mạnh mẽ mà cô ấy xây dựng thành mây khói.
Các người hiểu rồi chứ? Lạt mềm buộc chặt, muốn mà không được, đây là hình phạt tôi dành cho cô ấy, gần như b**n th**, nhưng vẫn không ảnh hưởng đến tình yêu của tôi dành cho cô ấy. Tôi nuốt nước bọt đem câu nói kế tiếp nuốt vào trong bụng.
'Nếu như nói em và Quan Thư Quân đúng người sai thời điểm, còn chị là sai người đúng thời điểm, nếu cho em một cơ hội nữa, em vẫn chọn xuất hiện ở Then Coffee, làm quen với chị lần nữa, nhưng mà phải xuất hiện xinh đẹp nhất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-nhan-cuoi-tuan-tro-thanh-lao-ban-cua-toi-2/2919539/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.