Hắn dường như bị ta chọc giận, vội đuổi theo: "A Tụ..."
"Là Tiệp Dư." Ta cắt ngang lời gã.
Gã rất bất mãn, nhưng cũng không có lý do phản bác, chỉ nói: "Sao mới vào cung mấy ngày ngươi đã thay đổi như thế? Đừng việc gì cũng chạy tới cung này cung kia!"
Ta trừng mắt nhìn gã: "Vậy sao? Đường đường tiểu vương gia cũng quản việc này?"
Gã định mắng, cuối cùng lại nói: "Ta sợ trong lòng Hoàng Thượng khổ sở."
Bước chân bên dưới cứng lại, nhớ tới những lời Nguyên Thừa Hạo nói lúc Hiền Phi tặng vòng ngọc cho ta. Hiền Phi là người của Thái Hoàng Thái Hậu, nếu ta đi lại gần gũi với nàng, ta cũng là người của bà ấy.
A, Nguyên Phi Cẩm thật quan tâm hắn, đúng là huynh đệ tình thâm.
Ta không khỏi khó chịu, ai mà không có thân tình? Ta cũng có tỷ tỷ, nhưng Nguyên Thừa Hạo lại ép tỷ muội chúng ta cùng thờ một chồng, không biết tại sao, ta lại nghĩ tới Hoàng Hậu và Hiền Phi, khẽ cười một tiếng. Ta và tỷ tỷ, còn có thể thế nào?
Liếc nhìn Nguyên Phi Cẩm, ta lạnh giọng: "Ngài ấy mà khổ sở cái gì!" Dù sao, ta cũng không phải người kia trong lòng hắn.
Dứt lời, ta lập tức đi về phía trước. Không biết có phải vì ngẩn người hay không, lần này, Nguyên Phi Cẩm không còn đuổi theo.
Thời điểm về tới Thủy Yên Các, đã có cung nữ của Tuệ Như Cung tới mời.
Hiền Phi nương nương đúng là "nhiệt tình", vì sợ ta không tới sao?
Đường Tiệp Dư quả nhiên ở Tuệ Như Cung, lúc ta tới, nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-sai-tham-cung-ngoc-nhan-toai-dai-toi-tu-phi/255183/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.