Y kêu ta dừng bước, nhưng ta không hề xoay người. Tiếng bước chân tới gần, sau đó, là giọng của nam tử: "Ta không hiểu ý nương nương."
Y không phải không hiểu, y chỉ đang hỏi ta tại sao phải nhúng tay vào việc này.
Vấn đề này với y mà nói, y không rõ, huống hồ, ta cũng không định nói.
Ngay lúc này, một giọng nói khác truyền đến: "Bách Hầu điện hạ."
Ta kinh hãi, không ngờ thời điểm này lại đụng mặt Hoàng Hậu. Xoay người, ta càng kinh ngạc, bởi vì đứng cạnh ả là Nguyên Thừa Hạo.
Bách Hầu Dục cười nói: "Thì ra là Hoàng Thượng và Hoàng Hậu nương nương."
Hoàng Hậu cũng cười: "Bổn cung và Hoàng Thượng tản bộ, thật không ngờ lại gặp được Bách Hầu điện hạ và Chiêu Nghi."
Nguyên Thừa Hạo khẽ cười, lập tức đi tới: "Không phải nói không khỏe sao? Sao còn ra ngoài?" Hắn nói nghe thật dịu dàng, nhưng ta nghe hiểu cả.
Ta nói bản thân không khỏe khi nào chứ? Hắn chẳng qua là muốn hỏi, sao ta lại ở cùng Bách Hầu Dục.
Nhìn hắn cười như vậy, ta nên hiểu.
Bách Hầu Dục, là ngoại thần, cũng là nam nhân.
A, Nguyên Thừa Hạo, ngài nhỏ nhen đến vậy sao?
Hắn nắm lấy tay ta, thầm dục lực, siết chặt đến khiến ta đau đớn. Hắn cười, ta cũng cười, dựa vào người hắn, một tay ôm trán: "Thần thiếp vốn định ra ngoài hít thở không khí, nhưng đúng là không thể miễn cưỡng chính mình." Hắn đã nói ta bị bệnh, ta đây liền giả bệnh cho hắn xem.
Hắn cười ôm lấy ta: "Thì ra là muốn trẫm đưa nàng về, cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-sai-tham-cung-ngoc-nhan-toai-dai-toi-tu-phi/255384/quyen-4-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.