Hàn Diệp buông lỏng nắm tay đã siết chặt hồi lâu, bị lời nói điên khùng của Thích Thời Tự làm cho dở khóc dở cười.
Anh suy nghĩ rất nhiều, muốn lao ra khỏi cửa, bởi vì Thích Thời Tự thật sự đã lừa dối anh, nhưng sau khi anh nghe thấy những lời sau cùng của Thích Thời Tự xuyên qua lớp chăn, rõ ràng là nghẹn ngào khổ sở đến đòi mạng, cho dù có tàn nhẫn ác độc đến mức nào thì anh cũng không thể rời đi được.
Hàn Diệp thở dài, quai hàm vì khó chịu mà càng sắc bén hơn, cả người lộ ra vẻ anh tuấn suy nhược, anh từng nói anh sẽ tin hắn.
Đến gần giường bệnh của Thích Thời Tự, Thích Thời Tự đang cuộn người lại thành một quả bóng, ôm vào quả thật rất vừa vặn, vì vậy anh cách một lớp chăn, ôm lấy cậu bé hèn mọn đáng thương này vào ngực.
Mùi thuốc trong phòng bệnh rất nồng, nhưng không biết vì sao trên chăn lại tràn ngập mùi hương của Thích Thời Tự, khiến anh ngửi đến mức yên lòng.
Đúng vậy, Thích Thời Tự nói không sai, đáp án đã sớm được cân nhắc ngay tại trong đầu anh, anh hùng hổ dọa người là để làm gì chứ? Không phải là muốn Thích Thời Tự chối bỏ sao? Để cho lương tâm của mình đỡ cắn rứt hơn một chút?
Nếu người đó thật sự là Thích Thời Tự, nếu thật sự là hắn...
Vậy thì tình yêu anh dành cho Thôi Húc có phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-sau-dam-bao-nhieu-lieu-xuan/1067450/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.