Thích Thời Tự nên đối mặt với Thôi Húc thế nào.
Hắn nhìn một người như vậy, một người sinh ra để được sống dưới ánh mặt trời.
Dường như chỉ có thể ngắm chứ không thể chạm vào, hắn đưa mắt nhìn hồi lâu, cuối cùng chỉ có thể thu hồi ánh mắt. Dù sao trước giờ đều không thể nhìn thẳng vào mặt trời, chăm chú nhìn quá mức cũng chỉ có thể làm bản thân tổn thương, cần gì phải cố gắng?
Thôi Húc vốn dĩ tươi sáng rạng rỡ, trong một gia đình như vậy, lẽ ra cuộc sống phải bình yên suôn sẻ.
Thế nên, đương nhiên không có bất kỳ một người nào nguyện ý để anh ta bị thương, ngay cả khi nó không gây nguy hiểm đến tính mạng.
Vào ngày Hàn Diệp làm phẫu thuật, anh ta được đưa ra nước ngoài, nhưng anh ta không bình yên vô sự như trong sự mong đợi của mọi người mà ngược lại, anh ta bước vào một vực thẳm khác.
Một vực thẳm đầy tai nạn và chết chóc.
Thế nên không ai có thể cứu anh ta, chỉ có thể trơ mắt nhìn người mà bọn họ yêu thương, từng bước từng bước một đi về phía cái chết.
Có thể Thôi Húc không biết, khi anh ta nói lên một quyết định không người nào dám lay chuyển đó, đã có bao nhiêu người lẳng lặng cầu phúc vì anh ta.
Thích Thời Tự là một trong số những người đó, nhưng cũng có thể là người duy nhất không chân thành như vậy.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-sau-dam-bao-nhieu-lieu-xuan/1067475/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.