Thích Dương hẹn gặp Thích Thời Tự.
Thật kỳ quái, khi Thích Thời Tự nhận được tin nhắn của Thích Dương liền hiếm khi cảm thấy bất an.
Sau khi bình tĩnh và suy nghĩ lại mới cảm thấy phản ứng của mình thật buồn cười.
Có thể gây khó dễ cho hắn cũng là Thích Uyển, Thích Dương có thể làm gì?
Thích Thời Tự nheo mắt, lạnh lùng nhìn khung trò chuyện, trả lời hai chữ Có thể.
Thích Thời Tự cố ý tới trễ hơn một chút.
Mặc dù Thích Dương vẫn còn là một đứa trẻ, nhưng thái độ coi như lễ phép, đến sớm hơn nửa giờ, hắn nhìn thấy Thích Dương ngoan ngoãn ngồi ở đó bên kia đường, ngược lại không hề cảm thấy cậu bồn chồn như vẻ bên ngoài.
Thích Thời Tự đợi mười phút sau thời gian đã hẹn mới xuất hiện trước mặt Thích Dương, ngoài mặt vẫn treo nụ cười: Xin lỗi, có hơi kẹt xe.
Thích Dương cũng không giận, không quấn quít với chuyện Thích Thời Tự trễ hẹn mà còn chu đáo châm trà cho Thích Thời Tự, đề cử nói: Không sao ạ, anh trai, anh nếm thử trà này xem, mùi vị ngon lắm.
Thích Thời Tự có chút kinh ngạc: Ở tuổi này mà cậu lại thích uống trà à?
Thích Dương cười nói: Vâng, mẹ uống, em hay ở bên cạnh nhìn, cũng hay uống trộm trà nên thích.
Thích Thời Tự không có biểu tình gì: Ừ, cũng tốt.
Đề tài tự dưng rơi vào im lặng.
Hắn chưa từng trải qua mẫu từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-sau-dam-bao-nhieu-lieu-xuan/1067532/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.