Hành động của nhân viên quả thật là không sai chút nào. Quản lý vừa nhìn thấy cái thẻ đã đích thân đi ra gặp người.
"Chào cậu."
Quản lý nhà hàng là một người phụ nữ mang đôi tai hổ cái màu trắng, còn rất xinh đẹp. Thân hình chữ S khiến người ta nuốt nước miếng, tư thái nữ vương bộc lộ không sót thứ gì khiến Bạch Kỷ cũng có chút giật mình.
"Xin chào... Có chuyện gì sao?"
Cậu không rõ nhìn đối phương. Biểu tình cũng xem như trấn định. Có lẽ vì đối phương là giống cái đi.
"Tôi có thể gọi cậu là..."
Đối phương lịch sự hỏi, Bạch Kỷ cũng nói: "Bạch Kỷ."
"Được, cậu Bạch. Thẻ này của cậu có thể được miễn phí hoàn toàn tại tất cả các cơ sở của Hoắc thị. Cậu có thể không cần trả tiền khi mua đồ ở đây. Trả cậu."
Thẩm Tuyết vừa nói vừa đưa cái thẻ lại cho cậu.
"À... Là vậy a."
Bạch Kỷ chỉ sững người hai giây rồi đưa tay nhận lại cái thẻ, trong lòng cũng cảm khái không kém nhưng không có sợ họ nhận lầm. Cậu cũng không có dây dưa thể hiện mà đưa ra lời cáo từ.
"Vậy... Tôi đi đây."
"Hẹn cậu lần sau lại đến."
Thẩm Tuyết cúi người đưa tay mời, nụ cười tiêu chuẩn không có gì để chê trách. Đám nhân viên cũng nối đuôi cô chào hỏi. Động thái bên này không trách khỏi khiến cho khách nhân đang ăn cơm bên dưới đại sảnh chú ý.
Sau khi Bạch Kỷ đi khuất thì liền có một người đàn ông trên đầu mang một đôi tai báo hoa đi tới. Vừa tới đã nghĩ muốn chiếm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-te-ban-thu-nhan/413719/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.