"Đúng , đúng…. là có một cái bớt? Vậy bác là…..” Ngải Tuyết đứng chết lặng, với sự thật đột ngột này làm cô không cách nào chấp nhận.
"Tiểu Tuyết, giữa cậu và mẹ tớ là….?" Kỳ Hạo khó hiểu nhìn hai người, Ngải Tuyết không phải là em gái của anh, đây là điều anh rõ ràng nhất.
"Kỳ Hạo, có lẽ tớ là em gái của cậu.” Ngải Tuyết hơi khó tiếp nhận sự thật này.
"Cái gì?" Mắt Kỳ Hạo liếc nhìn mẹ, kéo Ngải Tuyết đến trước mặt"Tiểu Tuyết, đừng nói đùa, cậu không lừa được mẹ tớ đâu, làm sao cậu có thể là em gái tớ chứ? Cậu không phải là đại tiểu thư nhà quyền quý sao?”
Ngải Tuyết khóc rống đến tột cùng là nên vui mừng hay đau lòng.
"Tớ mồ côi ba mẹ, từ nhỏ sống ở cô nhi viện, sau đó được người khác nhận về nuôi và kế tiếp rất nhiều chuyện xảy ra, tớ không thể nói hết một lúc, vừa nãy tớ có hỏi mẹ cậu vài vấn đề những lời bà nói đều đúng như tớ!”
"Không, không thể nào!” Kỳ Hạo ngây dại, tìm suốt hai mươi năm, hiện tại bị cô nói vài câu liền đánh bại tất cả.
Ngải Tuyết cởi một nút áo khoác lộ ra cái bớt trái tim màu đỏ bên ngực phải, nghẹn ngào"Là thật, anh trai.”
Mắt Kỳ Hạo đỏ hoe"Tiểu Tuyết anh không nằm mơ chứ? Anh thực sự tìm được em rồi." Kỳ Hạo nhất thời kích động, giang tay ôm Ngải Tuyết vào lòng.
"Vi Vi! ! !”
"Anh Hạo”
Hai anh em ôm nhau trong xúc động, tình thân xa cách 20 năm nay vỡ òa trong nước mắt.
"Hai người đang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ba-dao-trien-mien-voi-de-nhat-phu-nhan/268394/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.