"Cậu bị bệnh hả? Sao mặt trắng bệch vậy?" Ngải Tuyết đánh đĩa xong đi xuống liền thấy Thang Tiệp trong tình trạng rất phập phồng lo sợ. 1761998
Đưa di động cho cô"Tớ không cố ý nhận điện thoại, chỉ vì lo mê chơi nên…..!”
Ngải Tuyết nhìn danh sách cuộc gọi, trái tim trống tuếch lần nữa dâng lên sự rung động.
"Ừ, tớ không trách cậu.” Ngải Tuyết giấu đi sự mất mác đau thương, cầm ly rượu uống hết một hơi.
"Này, muốn chết hả?" Thang Tiệp lấy lại cái ly, bất mãn nói.
Bên kia, Mộ Dung Kiệt đứng ngồi không yên, hễ nghĩ tới Ngải Tuyết đang ở quán bar, tim của anh cứ như bị ai xâu xé.1761998
Lập tức liền lái xe đi kiếm, còn phái thêm người tìm thử những quán bar gần đó.
Chết tiệt, rốt cuộc anh có nói qua rằng cấm cô đi vào những nơi đó hay không, hình như là năm năm trước.
"Đúng rồi, năm năm trước? ? ?”
Anh như nhớ tới điều gì, quay đầu xe chạy thẳng tới quán bar lúc trước.
Vừa vào sàn nhảy, mùi rượu hòa lẫn mùi nước hoa nồng nặc khiến mũi Mộ Dung Kiệt hun lại.
Anh giống như minh tinh tỏa sáng khắp nơi trong sàn nhảy khiến những cô gái phải trố mắt nhìn đến đờ đẫn, thậm chí không ít cô gái mới nhìn qua liền bạo dạn bước tới gần anh tỏ ý quyến rũ.
Liếc nhìn xung quanh thì thấy cô gái ngốc kia đang liều mạng uống rượu còn hơn uống nước.
Anh tức giận"Cút”
Một chữ vỏn vẹn nhưng làm cho đám ma nữ háo sắc kia sợ mấy phần.
"Thật hung dữ ”
"Nhưng anh ta rất đẹp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ba-dao-trien-mien-voi-de-nhat-phu-nhan/672675/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.