—-
Uông Mộc Nhan tựa như đóa hoa nhỏ còn vương sương sớm, đầy mê người mà không hề nhận ra.
Đóa hoa chi tử nhỏ kia và cậu đều có cùng một mùi hương. Hương thơm xộc vào mũi, người bên cạnh trốn cũng không thoát.
Tựa như Lương tiên sinh bị cậu mê hoặc nhưng không hề hay biết.
—–
Mẫu bạn đời lý tưởng trong tâm tưởng của Lương Huân Thần là một Omega dịu dàng như thể đấng sinh thành của hắn.
Mối quan hệ của cha mẹ của hắn rất hòa thuận, trong tâm tưởng của hắn đây là một gia đình hạnh phúc.
Cho nên Lương Huân Thần cũng đương nhiên cho rằng, hắn sẽ tìm một người bạn đời như vậy.
Ấm áp, ngọt ngào, thấu tình đạt lý.
Nhưng thế sự khó lường, hắn bị một đóa hoa chi tử quấn chặt.
Cậu đáng yêu, thích được chiều chuộng, cho dù tùy hứng nhưng cũng ngoan ngoãn giống như trẻ con.
Trước khi Lương Huân Thần kịp nhận ra, hắn đã sớm động tâm.
Nhưng người khiến hắn động tâm thật biết làm người khác thương tâm.
Lương Huân Thần từ trong dòng hồi tưởng mà quay về.
Trước mắt hắn là đóa hoa chi tử nhỏ đang cố chấp nhìn hắn, muốn đòi lại công bằng.
Hắn dừng một chút, chậm rãi mở miệng.
“Thật ra tôi không hề chán ghét cậu.”
Uông Mộc Nhan trợn to hai mắt, cậu không hề tin tưởng lời nói dối của Lương Huân Thần.
“Đúng, anh không hề chán ghét em!” Uông Mộc Nhan cố gắng hừ ra tiếng, làm ra bộ hung dữ, “Anh chỉ là không thích em mà thôi! Là em mặt dày vô sỉ, cứ kiên quyết bám theo anh…”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-bat-dau-tu-loi-noi-doi/2642226/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.