Đúng mười hai giờ đêm, pháo hoa vang rền, năm mới đến.
Ba người nhà họ Trì ngồi ăn bánh chẻo nóng hổi, nâng ly chúc mừng, đón chào một năm mới tươi sáng.
Mùng Một Tết.
Mọi nhà đều dậy sớm để chuẩn bị bữa cơm đầu năm.
Nhà họ Trì vừa mới chuyển đến Bắc Kinh, chưa quen ai, nhưng may mắn là hàng xóm đều rất thân thiện, nhanh chóng giúp họ hòa nhập.
Nhớ lại những năm trước, khi còn ở nhà họ Hàn, mỗi dịp Tết đến, chỉ có một mình Trì Miểu bận rộn lo liệu mọi thứ. Bây giờ, sau khi ly hôn với Hàn Viễn Châu, cô cuối cùng cũng thoát khỏi cảnh bị mẹ chồng và em chồng sai bảo, lần đầu tiên có một cái Tết thoải mái đúng nghĩa.
Ở nhà họ Hàn.
Sáng sớm, Tôn Phượng Cúc dậy gói bánh chẻo và nấu ăn, Hàn Viễn Châu ở bên cạnh giúp đỡ.
Hàn Tú dậy muộn, đeo túi ra khỏi nhà từ sáng sớm, mãi đến gần bữa ăn mới về. Khi quay lại, trên cổ cô ta có thêm một chiếc dây chuyền.
Vừa bước vào nhà, cô ta liền ngồi xuống bàn chờ ăn.
"Mới sáng sớm mà đã đi đâu thế?" Tôn Phượng Cúc vừa dọn đũa vừa hỏi.
"Gặp một người bạn." Hàn Tú thờ ơ đáp.
Tôn Phượng Cúc liếc nhìn sợi dây chuyền trên cổ con gái, trong lòng hiểu rõ nhưng không nói gì thêm. Bà ta chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở:
"Tết qua rồi, bọn trẻ cũng phải đi học, con đừng suốt ngày ra ngoài nữa. Mẹ già rồi, không thể cứ trông cháu hộ con mãi."
"Không phải vẫn còn Trì Miểu sao?"
Hàn Tú buột miệng nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-bo-lo/1182691/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.