Sắc mặt Hàn Viễn Châu trầm xuống, giọng nói kiên định: "Mẹ, con chỉ có một người vợ là Trì Miểu. Bọn trẻ cũng chỉ có một người mợ là cô ấy."
Thấy vậy, Hàn Tú lên tiếng hòa giải: "Mẹ à, hôm nay là ngày Tết, đừng nói mấy chuyện đó nữa, ăn cơm thôi."
Mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm giao thừa khá náo nhiệt.
Mấy ngày sau đó, trong nhà lần lượt có họ hàng đến chơi. Mỗi lần khách rời đi, Hàn Viễn Châu lại lái xe đến nhà họ Trì xem xét.
Từ mùng Một đến mùng Bốn, ngày nào anh ta cũng đến.
Đến mùng Năm, khi nhìn cánh cổng nhà họ Trì vẫn đóng chặt, anh ta vừa định rời đi thì có người gọi từ phía sau, đó là hàng xóm ở cạnh nhà họ Trì.
Thấy Hàn Viễn Châu ngày nào cũng đến, người này không nhịn được mà nói với anh ta: "Con gái nhà họ Trì được điều chuyển công tác lên Bắc Kinh rồi, có lẽ sau này không về đây nữa đâu. Cậu không cần ngày nào cũng tới đâu."
"Điều chuyển lên Bắc Kinh?! Khi nào vậy ạ?"
Hàn Viễn Châu hết sức kinh ngạc, tại sao anh ta lại không hề biết chuyện này?
"Nhà họ bắt đầu chuẩn bị chuyển đi từ trước Tết, chắc là quyết định từ lâu rồi."
"Hiểu rồi, cảm ơn bác."
Sau khi cảm ơn bác hàng xóm xong, Hàn Viễn Châu lái xe rời đi.
Nếu đã chuẩn bị từ trước Tết, nghĩa là Trì Miểu sớm đã quyết định đi Bắc Kinh. Điều đó cũng có nghĩa là cô đã muốn ly hôn với anh ta từ lâu sao?
Hàn Viễn Châu không dám nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-bo-lo/1182689/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.