—
Nghe chuyện này xong, tối hôm đó dì Lan liền đi mua cho Minh Ý một que thử thai, còn dặn dò cô phải đọc kỹ hướng dẫn và lưu ý những điểm cần thiết khi làm xét nghiệm.
Sáng hôm sau, việc đầu tiên Minh Ý làm khi vừa tỉnh dậy chính là cầm que thử mà dì Lan mua cho hôm qua vào nhà vệ sinh kiểm tra. Một phút sau, hai vạch đỏ hiện rõ ràng.
Kết quả đã quá hiển nhiên.
Minh Ý sững sờ nhìn chằm chằm hai vạch đỏ trên que thử, bàn tay phải theo bản năng đặt lên bụng.
Cô… thật sự đã mang thai rồi…
Trưa hôm đó Phó Thời Lễ về. Minh Ý không rõ là anh tình cờ về đúng lúc, hay vốn dĩ đã biết cô có thể mang thai nên cố ý trở về sớm, nhưng hiểu anh, cô nghiêng nhiều về khả năng thứ hai hơn.
Việc đầu tiên Phó Thời Lễ làm sau khi về chính là đưa Minh Ý tới bệnh viện kiểm tra. Dù trong lòng đã chắc tám, chín phần, nhưng quá trình chờ đợi kết quả vẫn là một thử thách dài dằng dặc.
Có lẽ nhận ra sự bất an của cô, Phó Thời Lễ khẽ đặt tay lên mu bàn tay cô, ngón tay len vào giữa những kẽ tay đang đan chặt của cô, siết lấy lòng bàn tay hơi ẩm, giọng trầm chậm rãi: “Đừng sợ.”
Minh Ý mím môi: “Em không hẳn là sợ, chỉ là… hơi khó tin.”
Dù sao, trong tiềm thức cô luôn không muốn phải trưởng thành. Cả đời được yêu chiều, cưng nựng, cô vẫn quen sống như một đứa trẻ chẳng cần lớn lên. Vậy mà bây giờ, lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-den-muon-diep-kien-tinh/2888015/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.