Ánh nắng ấm áp nhẹ nhàng qua khung cửa soi sáng căn phòng bé nhỏ. Đêm qua tôi ngủ cùng anh ấy, thật hạnh phúc làm sao khi được ôm chặt trong vòng tay ấm áp. À, chắc cũng không phải là ôm mà trong lúc ngủ say anh ấy tưởng tôi là cái gối. Trời vừa sáng, anh ấy phải thức dậy sớm chăm sóc cho những cây hoa xinh đẹp của mình. Những nàng hoa vươn mình chào đón nắng sớm trước một người đàn ông thật điển trai.Nhìn anh ấy tôi mỉm cười.- Chào anh, sáng mát nha.- Hì, nhóc cũng vậy. Đêm qua nhóc ngủ có ngon không? Anh sợ chỗ lạ nhóc ngủ không được.Anh ta chu đáo thật. Tôi cười tươi như hoa nở.- Ngủ ngon lắm luôn.- Hì, vậy nhóc vào ăn sáng đi rồi đi học, anh nấu bữa sáng xong rồi kìa.- Cảm ơn anh nhiều nha.- Không có gì.Bây giờ tôi mới phát hiện, ngoài cái nét điển trai ra còn thêm sự quan tâm của anh ấy luôn làm cuốn hút mắt người nhìn. Tôi vào bếp ăn sáng rồi đi học. Bữa sáng thật tuyệt.Sau bữa sáng...- Em đi học đó nha.- Ừm, nhóc đi vui. Tạm biệt, trưa về sớm anh nấu ăn đợi nhóc.
- Tạm biệt.Tôi lên xe chạy đi, anh ấy nhìn theo mãi. Sao tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc khi có một người anh kết nghĩa từ trên trời rơi xuống.***
Tôi chạy xe ngang ghé qua rước Công Anh. Cô nàng đang đợi tôi trước nhà, thấy tôi nàng vẫy tay.- Chào, sáng mát nha.Tôi dừng xe lại.- Chào, lên xe đi. Công Anh lên xe, tôi bắt đầu chạy. Từng ánh nắng sớm soi qua hàng cây dịu nhẹ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-den-tu-kiep-truoc/212018/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.