Có vài người ngồi cạnh đó nghe vậy bật cười, đấng ông chồng này cứ thích trêu vợ như thế đấy, Huỳnh Hoa quay mặt đi tiếp tục quan chiến. Dương Long cười nhẹ, thú vui của ông thời gian gần đây có vẻ như là chọc giận người vợ này, ông không muốn thê tử mình che giấu bản lãnh giao cả thiên hạ cho ông quản nữa, ông mệt rồi, chỉ cần Huỳnh Hoa chịu xuất thủ thì mọi chuyện dễ dàng hơn nhiều…
Phía trước đấu trường hiện là con gái lớn của Ngọc Khiết – Ngọc Tuyền đấu với con trai nhỏ của Kiệt là Khiêm Tài. Ngọc Tuyền có vẻ chỉ được học sở học do mẹ truyền dạy nên cũng không được bao nhiêu bản lĩnh nên nhanh chóng bị đánh bại, con bé Phương Linh của Huỳnh Hoa cũng nóng máu hay sao liền nhào vô tiếp chiến, chỉ có điều ngay sau đó con bé bị cho đo ván. Thiên An rút kiếm lao vào giải nguy, thay em gái tiếp chiêu đối thủ mà không cần ai xác nhận Phương Linh đã thua… Dương Long nhìn thấy tặc lưỡi nói:
- Bọn trẻ này hiếu chiến quá đi mất.
Huỳnh Hoa cười nhẹ nói:
- Hôm nay ngày vui cứ để bọn chúng thỏa sức. Dù sao cũng nhận mặt nhau là anh em rồi sẽ không đến nổi ta sống ngươi chết nữa đâu mà chàng lo…
Thiên An bị hạ Hoài Tuyết liền xách kiếm xông vào. Huỳnh Hoa nhìn thấy con gái uy mãnh không thua gì những anh em khác thì nhoẻn miệng cười:
- Nhìn con bé… thật hoài niệm.
Dương Long gật đầu đáp:
- Ừm. Thật giống nàng ngày trước.
Hoài Tuyết hạ được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-hoa-co/2098534/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.