Bình thường từ “nếu” sẽ xuất hiện trong trường hợp nào, có lẽ là vào lúc con người ta không cam lòng hoặc là đang vọng tưởng, mà tôi thì thuộc trường hợp vọng tưởng. Bởi vì hôm nay tôi có một giấc mơ, tôi đem tất cả những chuyện xảy ra với Liễu Tư Ngôn, áp đặt lên bản thân mình. Trong giấc mơ, vì cuộc thi vật lý nên tôi và Chu Thừa Trạch ở cạnh nhau, cho nên hiểu nhau, tôi hiểu cậu ấy, và cậu ấy cũng hiểu tôi, sau đó chúng tôi bắt đầu cùng nhau thảo luận về các câu hỏi trong đề vật lý, tôi nói ra suy nghĩ của mình, cậu ấy nói ra ý tưởng để giải quyết vấn đề của cậu ấy, chúng tôi càng ngày càng thân thiết, cuối cùng, chúng tôi qua lại với nhau.
Sau khi tỉnh giấc, tôi nhìn lên trần nhà trống rỗng, tâm tư trong lòng không phải là khuây khỏa, không phải là vui sướng… mà là ghê tởm, đúng vậy, tôi cảm thấy ghê tởm về sự ảo tưởng của chính mình, vậy mà tôi lại mơ tưởng đến bạn trai của người khác. Giấc mơ này, giúp tôi nhìn thấy rõ nội tâm của mình, tôi cũng có chỗ ghê tởm như vậy, hơn nữa tôi ghen tị với Liễu Tư Ngôn đến thế.
Đúng vậy, nhất định là tôi ghen tị với Liễu Tư Ngôn, ghen tị việc cô ấy là người mà Chu Thừa Trạch nhìn với ánh mắt khác ánh mắt cậu ấy nhìn mọi người.
Nếu như, ban đầu người Chu Thừa Trạch gặp được là tôi, vậy nữ sinh bên cạnh cậu ấy liệu có thể là tôi? Cậu ấy tốt như vậy, buổi trưa sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-hoa-ra-chi-vay/1848913/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.