Khi Hàn Hiểu gọi điện thoại đến thì Tô Cẩm đang trên đường vào thành phố.
Con đường này giống như một đường thẳng trong toán học, đầu bên trái là khu công nghiệp, đầu bên phải là thành phố, ở giữa ngay cả một lối rẽ cũng không có. Vì thế, thường chỉ có thể gặp xe của công ty, rất hiếm khi nhìn thấy taxi.
Sắp đến những ngày nóng nhất rồi, mặc dù đã chiều muộn nhưng trời vẫn nóng. Tô Cẩm trán đầy mồ hôi cầm lấy điện thoại, ngồi xuống bên vệ đường. Dù sao thì trong bán kính vài dặm không hề có người đi lại, cô cũng không cần phải bảo vệ hình tượng của mình.
“Vào thành?” Hàn Hiểu ngạc nhiên, “Cái gì mà vào thành? Rốt cuộc là em đang ở đâu?”.
Tô Cẩm cầm lấy chiếc quạt được tặng khi mua nước ngọt không ngừng quạt, vừa trả lời một cách mệt mỏi: “Khi em đi từ văn phòng của tổng giám đốc Lưu ra thì không có xe công ty nên đành đi bộ để vào thành”.
Nghe đến chữ “tổng giám đốc Lưu”, Hàn Hiểu yên lặng một lát mới hỏi: “Em đi kiện thật à?”.
Nhân viên kỹ thuật đầu tiên của dự án xưởng luyện dầu thành phố C là Hàn Hiểu. Tô Cẩm tiếp nhận không được bao lâu thì không làm tiếp, nếu không nói với Hàn Hiểu thì không được, hơn nữa Tô Cẩm cũng không muốn giấu.
“Kiện rồi.” Tô Cẩm phe phẩy cái quạt nhựa trong tay, trả lời rất thẳng thắn: “Việc này truyền đến tai mọi người, ai cũng nói em không biết về kỹ thuật nên mới bị đẩy ra khỏi dự án, căn cứ vào đâu chứ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-khong-mat-ma/387491/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.