Nếu nói lời quá gay gắt thì mất sẽ nhiều hơn được.
Chỉ có kẻ ngốc mới chống lại tư bản thôi.
Nguyễn Tinh Vãn cười nhẹ:
“Tôi tới gặp một người bạn, còn Chu tổng?”
“Liên quan gì đến em?”
"..........................."
Không liên quan, cô chỉ là hỏi cho có lệ thôi.
Chu Từ Thâm cất điện thoại, có chút không kiên nhẫn nói:
“Em định ở đây với tôi tới khi nào.”
Lần này anh đến khách sạn là có cuộc họp định kỳ, nhưng phút cuối lại nhận được cuộc gọi công việc. Anh tùy ý lấy một phòng, không ngờ lại tình cờ gặp phải cô.
Chu Từ Thâm tuyệt đối không tin vào sự trùng hợp này.
Có vẻ như việc bỏ bơ cô trong một tháng này cũng có tác dụng gì đó.
Nguyễn Tinh Vãn lúc này mới nhớ ra, cô đến đây không phải để cãi nhau với anh, Lý Ngang giờ có lẽ cũng đã vào phòng rồi.
Cô lùi lại hai bước về phía sau:
"Thật ngại quá, tôi xin phép rời đi trước."
Cùng lúc đó, không biết có phải là bởi vì vụng trộm nên chột dạ hay không, Lý Ngang luôn cảm thấy hôm nay có chút bất an, mặc dù vừa rồi quay người lại không thấy ai cả, nhưng lý trí nói cho hắn biết, hắn không thể ở lại lâu hơn nữa.
Nhưng khi hắn muốn rời đi, Dương Kiều Kiều vẫn không buông tha ôm lấy hắn:
“Cùng lắm thì lật bài ngửa cùng người phụ nữ kia đi, vừa hay có thể quang minh chính đại ở bên em."
Lý Ngang mỉm cười, không nhìn mặt cô ta mà đáp lời, rõ ràng là muốn đường ai nấy đi, không quấy rầy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/2659435/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.