Trong chiếc xe đang đỗ đối diện với Lâm Thị, Giang Yến nhìn bóng dáng của Dương Chấn rời đi hỏi:
“Hành tung của anh ta đêm qua đã điều tra rõ chưa?”
Người bên cạnh đáp:
“Anh ta đưa con gái đến lớp học múa, tôi đã hỏi thầy cô ở lớp, họ nói anh ta luôn chờ bên ngoài, không hề rời đi.”
“Có camera ở đó không?”
Người đó lắc đầu:
“Thầy cô nói, camera bị hỏng vài ngày trước, gần đây công việc nhiều nên chưa kịp sửa.”
Giang Yến im lặng một lúc, rồi nói:
“Cử người theo dõi anh ta, cẩn thận một chút, đừng để bị phát hiện.”
“Vâng.”
“Chu Từ Thâm đang ở đâu?”
“Chu tổng hiện tại…”
Giang Yến day trán:
“Thôi, cứ đi thẳng tới Chu Thị.”
Cùng lúc đó, tại Chu Thị.
Một người phụ nữ đang quỳ dưới đất, mặt đầy sợ hãi và hoảng loạn:
“Tôi thật sự không biết gì cả, lúc đó lửa quá lớn, tôi không tìm thấy con mình, tôi chỉ muốn tìm ai đó giúp đỡ mà thôi…”
Chu Từ Thâm ném một tài liệu xuống trước mặt cô ta, sắc mặt lạnh lùng, không nói gì nhưng xung quanh toát ra một áp lực vô hình như thể muốn ăn tươi nuốt sống người phụ nữ trước mặt vậy.
Người phụ nữ run rẩy mở tài liệu, nhận ra bên trong là thông tin cá nhân và địa chỉ của mình.
Sắc mặt của cô ta bỗng thay đổi.
Chu Từ Thâm lạnh lùng nói:
“Cô chỉ có một cơ hội, tôi không muốn nghe thêm những lời vô nghĩa.”
Người phụ nữ nhìn anh ta, một nỗi sợ hãi lan tỏa trong lòng.
Cô ta không dám giấu giếm nữa,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/2660157/chuong-1119-1120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.