Hứa Loan cuối cùng cũng nhìn rõ người đàn ông đầy sát khí trước mặt mình – trợ lý Hoài Tân của Chu Tuyển Niên.
Khi đèn sáng lên, hành lang bắt đầu xuất hiện thêm nhiều người.
Hoài Tân nhìn Hứa Loan, ánh mắt lạnh lùng đầy ác ý. Hắn liếc qua những người đang tiến tới từ đầu kia, không hề do dự quay người trèo qua cửa sổ bỏ trốn.
Những người đi cùng hắn, một số lợi dụng tình huống hỗn loạn mà chạy thoát, số khác bị người của Daniel giữ lại.
Daniel bị thương không nhẹ. Anh lau vệt m.á.u trên khóe miệng, nhìn về phía Hứa Loan.
Cô vẫn dựa lưng vào cánh cửa, tóc rối bù, nửa bên mặt sưng đỏ, thở dốc, ánh mắt dường như vô định.
Nhận thấy tình hình đã ổn, cô từ từ trượt người xuống theo cánh cửa, tay vẫn mắc vào tay nắm cửa, vết thương trên cổ tay rách toạc, m.á.u me be bét, nhìn mà đau lòng.
Daniel định bước tới thì bất ngờ nghe thấy tiếng bước chân phía sau.
Anh quay đầu lại.
Là William.
William bước tới trước mặt anh, vẻ mặt nghiêm nghị, liếc nhìn qua phía cửa nơi Hứa Loan đang ngồi.
Một lúc sau, ông quay sang trợ lý của mình:
“Gọi bác sĩ tới xem tình hình.”
Daniel ngập ngừng hỏi:
“Ngài đã đến đồn cảnh sát chưa?”
William thu ánh mắt lại, nhìn anh:
“Chưa. Ta vừa xuống máy bay là tới thẳng đây. Chậm thêm chút nữa thì đã muộn rồi.”
Ông nói tiếp:
“Cậu tự xử lý nốt ở đây. Ta đến đồn cảnh sát, lát nữa quay lại.”
Daniel gật đầu.
Ngay sau khi William rời đi, bác sĩ cũng tới nơi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/2660513/chuong-1759-1760.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.