Cục trưởng Dương giải thích rất hợp lý. Dù Tần Vũ Huy đáng chết, nhưng dù sao việc hắn sống hay c.h.ế.t cũng phải do pháp luật xét xử.
Ngài Cận đứng dậy nói:
“Ta cũng không làm khó cậu. Chỉ là đứa trẻ đó là con của một người cố nhân. Mong cậu để tâm hơn một chút. Nó còn cả một tương lai tươi sáng phía trước.”
Cục trưởng Dương ngừng lại, cân nhắc. Tiểu Thầm vừa là em vợ của Chu Từ Thâm, vừa là con của cố nhân ngài Cận. Xem ra, gia thế không hề nhỏ.
Nhưng người cố nhân mà ông nhắc tới, rốt cuộc là ai?
Trước khi rời đi, Ngài Cận hỏi:
“Chúng ta có thể gặp cậu ấy không?”
Cục trưởng Dương gật đầu:
“Được chứ, tất nhiên là được.”
Khi Cục trưởng Dương dìu Ngài Cận ra ngoài, William vừa kết thúc cuộc gọi và bước vào.
Lời nói trước đó của Ngài Cận khiến cục trưởng Dương không khỏi quan sát William thêm một chút.
Ông hoàn toàn là một gương mặt xa lạ.
Ngài Cận quay đầu lại:
“Cậu cứ lo việc của mình đi. Chỉ cần cho người dẫn chúng ta qua đó là được.”
Cục trưởng còn bận việc khác nên đã cử người dẫn họ đến gặp Tiểu Thầm.
Đến trước phòng nghỉ, Ngài Cận dừng lại:
“Ta không vào nữa. Cậu vào nói chuyện với nó đi. Đứa trẻ này tính cách rất bướng bỉnh, giống mẹ và chị nó.”
William đáp:
“Tôi biết.”
Trong phòng nghỉ, Tiểu Thầm ngồi trên chiếc giường đơn, nhìn ra ngoài cửa sổ, không biết đang suy nghĩ gì.
Tay cậu không bị còng, nhưng lại bị giam trong căn phòng nhỏ hẹp này.
Dù trải qua bao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/2660514/chuong-1761-1762.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.