"Nếu tôi không đi thì sao?"
Phong Nghiêu như đã đoán trước câu trả lời của cô, lấy điện thoại ra và cho Giang Sơ Ninh xem một bức ảnh.
Trong ảnh, Tạ Âm Âm nằm bất tỉnh trên ghế sofa, tình trạng không rõ ràng.
Phong Nghiêu tiếp tục:
"Tôi vừa mới biết hóa ra Âm Âm lại thân thiết với cô Giang như vậy. Xem ra tôi thật may mắn. Tôi biết cô Giang không muốn gả cho tôi, nhưng dù sao tôi và Âm Âm cũng là bạn trai bạn gái. Cho dù tôi có làm gì cô ấy, cũng là điều hợp tình hợp lý. Đến lúc đó, hy vọng cô Giang có thể đến dự đám cưới của chúng tôi."
Giang Sơ Ninh không ngờ rằng một ngày nào đó cô lại nghe được những lời ghê tởm như vậy, và người nói ra lại là bạn trai của Tạ Âm Âm.
Cô lạnh lùng nói:
"Anh không được chạm vào cô ấy!"
"Điều đó phụ thuộc vào sự hợp tác của cô.”
Phong Nghiêu nhún vai:
"Ba tôi chỉ muốn nói chuyện với cô, nhiều nhất là nửa tiếng. Tôi cam đoan sẽ đưa cả cô và Âm Âm về an toàn."
Giang Sơ Ninh đứng tại chỗ, siết chặt vạt váy, im lặng không nói gì.
Phong Nghiêu thúc giục:
"Cô Giang, cô không có nhiều thời gian để suy nghĩ đâu."
Ánh mắt Giang Sơ Ninh thoáng nhìn xa xăm, nơi có chiếc xe bị bụi cây che khuất.
Giang Nguyên đã đến.
Cô lại liếc nhìn Phong Nghiêu, thấy sự chú ý của anh ta hoàn toàn đặt vào mình, thậm chí có chút đắc ý, hoàn toàn không nhận ra điều gì khác.
Vài giây sau, cô gật đầu:
"Tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/2660570/chuong-2049-2050.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.