Đẩy mạnh Nhan Hàn Thành ra, Mạc Thanh Ngải xấu hổ chỉnh lại đầu tóc, cười với con gái: "Tiểu Vũ"
Nhan Tiểu Vũ không đáp lại Mạc Thanh Ngải, chỉ đưa Đại Hùng màu hồng nhạt cho Mạc Thanh Ngải, vươn cánh tay mập mạp về phía Nhan Hàn Thành: "Hoàng tử, muốn thơm."
Mạc Thanh Ngải ngơ ngác đỡ lấy Đại Hùng, nhìn Nhan Hàn Thành từ bộ dạng lưu manh mất khống chế biến thành hoàng tử mang nụ cười ấm áp trong nháy mắt, sau đó ôm Tiểu Vũ, hôn vào má mịn màng của bé, tiếp đến ôm Tiểu Vũ vào... nhà cô?
Mất một lúc mới tỉnh lại, Mạc Thanh Ngải dựa vào cửa, ấp úng: "Này này này..."
Chuyện gì thế này? Vì sao mà con gái cô coi cô như không khí, coi Nhan Hàn Thành là hoàng tử? Lẽ trời đâu, chỗ nào?
Cô tiện tay bỏ Đại Hùng xuống, cởi giày, đi vào phòng khách, thấy Nhan Hàn Thành đang ngồi trên ghế sô pha, đứa nhóc đang rúc trong lòng anh là Tiểu Vũ, bất giác có hơi dấm chua nổi lên trong lòng, rõ ràng trước kia bờ ngực kia chỉ là của cô.
"Tiểu Vũ! Mẹ đã nói chưa, không được đến gần người lạ." Mạc Thanh Ngải đứng trước mặt Tiểu Vũ và Nhan Hàn Thành, chống nạnh, thở phì phì.
Nhan Tiểu Vũ ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp nhăn lại: "Nhưng mà mẹ ơi, chú không phải người xa lạ, chú cứu Tiểu Vũ, chú là hoàng tử của Tiểu Vũ, mà hoàng tử còn đồng ý với Tiểu Vũ, chỉ thơm Tiểu Vũ thôi."
Anh ta đồng ý chỉ hôn Tiểu Vũ? Mạc Thanh Ngải nghiến răng nghiến lợi, vậy việc lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-nho-cua-dai-thanh/459510/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.