Thấm thoát thời gian trôi qua cũng đã gần hai tháng. Mọi việc vẫn coi như là bình thường. Sau ngày hôm ấy, cũng không có chuyện gì xảy ra cả. Về Duy, mọi việc vẫn đang bỏ ngõ giữa chừng. Xuân hiện tại chưa muốn nghĩ tới nó nữa. Có lẽ tốt nhất cô nên chờ đợi. Duy đã hứa, chắc chắn anh ấy sẽ thực hiện lời hứa ấy.
Còn bây giờ, điều khiến cô quan tâm là dịp tến Nguyên Đán sắp tới. Không khí tết bắt đầu bao trùm nơi đây. Trên trường, thì học sinh này, học sinh nọ cũng rục rịch lên kế hoạch cho kì nghỉ, nào là đi đâu, chơi gì, mặc gì…
Về nhà thì, người làm cũng bắt đầu chuẩn bị đồ cho kì nghỉ phép.
Ồn ào, náo nhiệt.
Ai cũng vui sướng khi sắp được trở về, duy chỉ có mình cô thì không? Lí do sao? Đơn giản vì trong hợp đồng là thế. Cô đã chấp nhận sẽ ở lại đây trong suốt thời gian thực hiện bản hợp đồng đó, chỉ trừ những trường hợp ngoại lệ.
Nhìn mọi người xung quanh có chút ghen tị. Họ bận rộn, tất bật còn cô chỉ lui thủi một mình.
Phong, Băng, Vũ và Triệt cũng không có nhiều thời gian rảnh lắm. Vì sắp tết nên họ thường xuyên phải về nhà. Nghe nói là việc gì đó cũng khá quan trọng liên quan tới công việc của tập đoàn. Họ là những người đứng đầu nên trách nhiệm nặng nề. Cô thông cảm chứ.
Chính vì lẽ đó, cô càng cô đơn, lạc lõng hơn trong bầu không khí này. Thỉnh thoảng có gọi điện về hỏi thăm nhà. Gia đình cô vẫn khỏe, thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-quy-toc/817617/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.