Nhiệm vụ đi siêu thị mua sắm hoãn lại đến cuối tuần sau. Trong tuần Dư Lạc định hỏi Hoắc Dương có rảnh để ra ngoài mua đồ không, nhưng thấy Hoắc Dương ngày nào cũng cầm điện thoại bận tối tăm mặt mũi, anh bèn nuốt lại lời muốn nói. Trên giấy note lần trước đã viết thêm vài nguyên liệu nấu ăn. Dư Lạc nhớ kĩ phải mua gạo nếp và lá gói bánh ú (1),đáng lẽ có cả táo đỏ nhưng bị Hoắc Dương gạch đi.
(1) Bánh truyền thống của Trung Quốc, ăn vào Tết Đoan Ngọ
"Tôi, một kẻ chưa bao giờ ăn táo vì táo có hạt, từ chối phun hạt táo đỏ lúc ăn bánh ú." Hắn nhíu mày.
"Tôi bỏ hạt cho." Dư Lạc cau mày. "Táo bổ mà, mua về có thể làm bánh táo cho cậu."
Hoắc Dương nháy mắt: "Bỏ hạt vì tôi đúng không?"
Tai Dư Lạc hơi đỏ lên, mà anh chỉ xoay người vào phòng khách, để bút lên bàn làm việc. Lát sau, anh quay lại nấu bình trà đen, rót trà vào chén rồi đổ thêm nửa chén sữa ít béo. Anh cúi đầu nhấp một ngụm, sau đó nói chậm rì rì: "Táo cũng phải ăn."
Hoắc Dương đóng lại cửa tủ rượu nên không nghe rõ: "Gì cơ?"
Dư Lạc chỉ yên lặng cúi đầu, viết thêm "Táo" lên note.
Siêu thị ở tầng B1 của Vạn Đạt (2),hai người định lên tầng trên ăn cơm và mua quần áo trước.
(2) Tập đoàn Vạn Đạt là tập đoàn đa quốc gia Trung Quốc có trụ sở tại Bắc Kinh. Đây là một nhà phát triển bất động sản tư nhân và chủ sở hữu của và, cũng như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-tron-ven/1825396/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.