"Cậu nghĩ xem, người ta vừa đi chưa được một ngày mà cậu đã thẫn thẫn thơ thơ như người mất hồn thế rồi, thật là chẳng có tiền đồ."
Bạch Uyển Nhi bước ra từ trong bếp, tay cầm một chén cháo.
Cũng may phòng VIP ở đây có đầy đủ các phòng như một căn hộ mini cũng có phòng bếp để người nhà có thể tự nấu ăn.
Nếu bắt cô ăn đồ ăn bệnh viện thì chắc cô khóc mất.
Nhưng mà đồ Bạch Uyển Nhi nấu thì cô cũng chẳng cười nổi.
"Nào ăn đi, người ta nấu cho cậu đó, tớ chỉ hâm nóng lại thôi, nên không cần phải kiêng dè đồ tớ nấu."
Bạch Uyển Nhi thổi vài hơi rồi đưa muỗng cháo lại sát miệng cô.
"Không cần thế đâu."
Thiên Tuệ nuốt hết cháo vào bụng, nhìn cô bạn của mình rồi lên tiếng.
"Im lặng và ăn đi."
Bạch Uyển Nhi đột ngột giở giỏng lạnh tanh.
*zingg*zingg*
Đột nhiên chiếc điện thoại trên tay Thiên Tuệ lại đổ chuông.
Là Tần Thiên Hàn.
Cô không chần chừ mà nhấn nghe ngay lập tức.
"Tỉnh rồi."
Giọng đầu dây bên khi có chút mệt mỏi.
Cũng phải thôi.
Một đêm không ngủ, sáng dậy lại phải đi sớm.
Hắn cũng là người thôi.
"Ừm"
"Ăn?"
Cô nghe đâu đó có âm thanh gõ bàn phím, có lẽ hắn đang làm việc sao.
Không nghỉ ngơi một chút mà đã nhảy vào làm việc.
Hắn tham công việc quá mà.
"Đang"
"Ngoan"
"Tôi gọi tên anh, được không?"
Thiên Tuệ cố gắng hạ giọng thủ thỉ.
"Tên tôi để em gọi mà có vấn đề gì à"
Lần trước, lúc cô mê man đã vô thức gọi lấy tên hắn.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-tu-nguoi-dan-ong-mang-mat-na-vang/833589/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.