Sau khi Dương Tiểu Kỳ khóc xong, giọng nghẹn ngào, dáng vẻ bị người ta bắt nạt.
Hách Ánh nghe xong, vội vàng hỏi xảy ra chuyện gì.
Dương Tiểu Kỳ thút tha thút thít đáp lại: "Cháu vừa làm cơm, lại có người khác tới đây, còn mang theo rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, hình như muốn cướp vị trí của cháu, cháu không muốn vậy, cháu muốn ở lại bên cạnh dì.
"Dương Tiểu Kỳ cho rằng chỉ có cô ta ở đây, không ngờ còn có thêm người khác nữa, đây rõ ràng là ra oai phủ đầu với cô ta.
Bọn họ không thể tức giận với mẹ Lăng, cho nên chỉ có thể ra tay với cô ta.
Chắc chắn là vậy.
Dương Tiểu Kỳ cảm thấy cô ta thật đáng thương, cuộc sống sau này chắc chắn sẽ không được thoải mái.
Hách Ánh nghe xong cũng tức giận.
"Tiểu Kỳ, cháu cứ ở lại Đào Lan Uyển, đừng tự xem bản thân như người giúp việc, làm sao thoải mái thì làm, ta sẽ không để cháu chịu oan đâu.
"Bà còn tưởng Lê Cảnh Trí thực sự để Dương Tiểu Kỳ ở lại, bây giờ xem ra cô chỉ bằng mặt không bằng lòng.
Lê Cảnh Trí càng như vậy, bà càng muốn cho Dương Tiểu Kỳ ở lại.
Dương Tiểu Kỳ tội nghiệp cúp điện thoại: "Cảm ơn dì Lăng.
"Cô ta có được sự bảo đảm của Hách Ánh thì thấy an tâm hơn nhiều!.
Lê Nguyệt tức giận gần chết, Hướng Diệc Nhiên còn đuổi theo giảng giải đạo lý với cô ấy.
Lê Nguyệt không nhịn nổi, cãi nhau với Hướng Diệc Nhiên một trận trước mặt Lăng Ý và Lê Cảnh Trí.
Không ngờ chó ngáp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-yeu-va-hon-nhan-co-vo-nho-cua-lang-thieu/1888315/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.