Cuộc sống ở nơi tập huấn khó khăn hơn tưởng tượng nhiều.
Chuyện có thích ứng với hoàn cảnh mới không tạm đặt sang một bên đã, đến nơi đây rồi mới phát hiện ra rằng bạn cùng trang lứa xuất sắc hơn mình đâu đâu cũng có.
Người mà ngày trước luôn đứng đầu lớp giờ đây có thể ngay cả thứ hạng 20 cũng không đạt được, cô bạn cùng ký túc xá rốt cuộc vào một đêm đã không chịu được mà len lén khóc một mình.
Tôi cứ luôn nhớ về đêm mưa hôm ấy, tôi ngồi trong phòng của Chu Trì Dục, cũng giải từng đề từng đề như vậy.
Cuốn sách bài tập anh tặng tôi rất có ích, nó rất phù hợp với từng mục còn yếu kém của tôi, chủ cũ của cuốn sách này cực kỳ thích ghi chú ở bên cạnh mỗi một đề bài, cách thức tư duy có lúc giúp tôi học hỏi được không ít.
Cũng không biết sao Chu Trì Dục lại may mắn tìm được một quyển sách như vậy nữa.
Lớp tập huấn kiểm tra rất nhiều, về cơ bản tôi vẫn có thể duy trì thứ hạng ở top đầu, nhưng chuyện này chắc chắn vẫn không đủ với tôi, vì người tham gia tập huấn rất nhiều, mà cuối cùng người có thể giành được giải thưởng cấp quốc gia thì chỉ có vài người thôi.
Tôi trộn lẫn trong biển người mênh mông, vẫn là một sự tồn tại không được thầy cô để mắt đến như cũ, mãi cho đến một hôm lớp học tổ chức một hoạt động, tham quan đại sảnh danh vọng.
Thật ra là để thông qua các tiền bối cổ vũ động lực học tập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/to-muon-thay-the-gian-tang-cau-mot-chut-diu-dang/1090560/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.