Mộ Dung Phi đã đoán hai người này chức vị tất ở dưới mình nên lại càng tăng thêm can đảm, bèn lên mặt hống hách hỏi:
- Các ngươi đã là môn hạ Nam Cung thế gia, sao trông thấy bản tọa lại không xưng danh báo chức?
Hai người áo đen đưa mắt nhìn nhau rồi chợt cùng đưa tay lên, kéo mảnh khăn đen che mặt xuống. Mộ Dung Phi chú ý nhìn thấy người bên trái tuổi còn rất trẻ, mày rậm mắt to thủng thỉnh nói:
- Trương Phong, thuộc hạ Địa Cương.
Người bên phải hơi lớn tuổi hơn, cười nói:
- Vương Vĩnh Hào, môn hạ Địa Linh.
Mộ Dung Phi cười ha hả đứng phắt dậy, mới đầu hắn tưởng hai tên này là người trong “Thất thập nhị địa sát” đã biết rõ hành vi bất trung của hắn, nên theo dõi đến đây mới sợ hoảng hốt đến thế, lúc này biết mình đoán lầm trong bụng đã vững, bèn cười nói:
- Hai ngươi đến đây để đón bản tọa phải không?
Vương Vĩnh Hào cười hì hì nói:
- Chính là đến đón các hạ và luôn tiện đưa các hạ quy thiên.
Mộ Dung Phi tái mặt nói:
- Gì? Ngươi nói cái gì?
Vương Vĩnh Hào nói:
- Thượng cấp đã dặn rằng:bất cứ gặp các hạ ở đâu đều phải tiễn các hạ sang Tây Thiên tức khắc.
Mộ Dung Phi trừng mắt quát:
- Hỗn láo! Bổn tọa một lòng tận trung với nhà Nam Cung thế gia cho tới giây phút này, lẽ nào thượng cấp lại dặn các ngươi như thế? Chắc các ngươi nghe lầm rồi!
Vương Vĩnh Hào toét miệng cười nói:
- Việc các hạ thượng cấp biết cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/to-thu-kiep/2333545/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.