CHƯƠNG 63 Chuyển ngữ: Cực Phẩm Hai con đại ưng bay mỗi lúc một nhanh hơn, so sánh ra thì phải nói là ngang ngửa tốc độ của mũi tên bay. Tạ Nhận bị gió lớn ập vào mặt, mắt cũng mở không nổi, không khí rét lạnh cũng không ngừng bay vào trong cổ họng, hắn không thể không lấy hai lá bùa cản gió ra thì mới đổi được chút cơ hội để lấy hơi. Tuy nói hai người cưỡi đại ưng là vì muốn tiết kiệm thời gian, nhưng cũng không nên phải chạy rượt như kiểu nhắm mắt tìm chết thế này, khung cảnh “Cưỡi ưng rẽ mây, thích chí ngắm cảnh” mà Tạ tiểu công tử mơ mộng lúc trước chẳng còn đâu nữa, bây giờ hắn bị gió thổi đến ngổn ngang trong gió, miệng thì dính đầy tóc của mình. “Phì phì!” Tạ Nhận xoa mặt hai cái, “Có phải người ở phía sau muốn bắt tụi nó lại hay không, sao mà cứ cắm đầu bay loạn như thế.” “Tám chín phần mười là vậy.” Phong Khiển Tuyết nói, “Chẳng qua tốc độ của đại ưng nhanh quá, có lẽ là hắn đuổi theo không kịp.” “Đuổi theo không kịp thì còn gì hay nữa đâu.” Tạ Nhận nhìn điểm đen ở xa xa, “Ít nhất cũng phải xem rốt cuộc là ai đây, thế mà lại tới trộm ưng cùng lúc với hai ta, sao có thể trùng hợp quá vậy, chẳng lẽ có dính dáng tới Ô Lưu Tu?” “Vậy ngươi đợi chút đi.” Phong Khiển Tuyết nói, “Nhìn xem hắn sẽ dùng bản lĩnh gì để ngăn đại ưng lại.” Tuy mất đi mong ước thưởng ngoạn núi rừng, nhưng giờ lại được có thêm niềm vui vẻ mèo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toa-thanh-trong-may-ngu-tieu-lan-san/2852596/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.