CHƯƠNG 79 Chuyển ngữ: Cực Phẩm Phong Khiển Tuyết nói: “Cực chẳng đã, A Nhận nói sẽ dẫn đệ đến thành Hạnh Hoa mừng năm mới.” Mộc Phùng Xuân nghe vậy xong, máu nóng lại vọt lên não, nhưng bây giờ đang là thời khắc mấu chốt để tâm sự, không thể nóng nảy được, thế là hắn co được cũng dãn được tuốt, tiếp tục cười, dỗ dành nói: “Được luôn, đến thành Hạnh Hoa cũng được, cứ quyết định như thế đi, đợi đến cỡ tháng Chạp, đệ, ta, cộng thêm đại sư huynh và sư phụ nữa, tất cả chúng ta sẽ đến thành Hạnh Hoa mừng năm mới.” Vừa nói lại còn giẫm một cái ra đằng sau, ra hiệu cho sư phụ không được gây rối. Nhưng khổ nỗi là vốn Thanh Vân Tiên Tôn cũng chẳng định mở miệng, vô duyên vô cớ mà bị đá một cái vào bắp chân, oan uổng vô cùng tận. Phong Khiển Tuyết ngồi lại chỗ cũ: “Sư phụ và sư huynh đồng hành cả đường với Diệu Tước Đế Quân, rốt cuộc ông ta là người như thế nào, có thật là giống như trong sách viết, là một người có trái tim hướng về muôn dân, công bằng công minh, quang minh lẫm liệt không?” “Lần này, sở dĩ thần hồn của Diệu Tước Đế Quân sống lại là do cảm nhận được oán khí ngập trời mà Cửu Anh kéo đến.” Mộc Phùng Xuân nói, “Những điều khác thì khó nói, nhưng tám chữ tim hướng muôn dân, lập thề chém yêu này thì quả là không giả được. Huống chi đệ cũng biết rồi đó, không phải Chúc Chiếu mới sinh ra là đã có linh tính, đến sau này mới có thể luyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toa-thanh-trong-may-ngu-tieu-lan-san/2852612/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.