Dịch: ketonazon
“Thật cao hứng khi mọi người tới đây, nhưng ta phải nói cho mọi người biết một tin tức bất hạnh.” Nghị viện Chúc Mông mặt không biểu cảm nói.
Lúc nói lời này, hắn dẫm đôi ủng màu đen đi về phía lan can, đứng ngay phía trước rào chắn điêu khắc hình long phượng.
Nói xong hắn dừng một chút, để cho mọi người thấy một cái bóng lưng cực kỳ phiền muộn.
“Ngay tại ba mươi dặm hướng Bắc phía trước xuất hiện một cái Sát Uyên!” Chúc Mông rốt cuộc nói ra lời tiếp theo.
Khi nhắc tới hai chữ Sát Uyên, giọng nghị viện Chúc Mông còn mang theo vài phần than nhẹ, giống như chính hắn cũng không muốn nhắc tới từ này.
“Sát Uyên???”
“Thứ này làm sao lại xuất hiện ở nơi gần thành thị như thế, sẽ không lầm chứ??” Một tên pháp sư thợ săn lớn tiếng nói.
“Trời ơi, vẻn vẹn có ba mươi dặm, chẳng lẽ chúng ta thật sẽ đối mặt với vong linh loạn lạc sao.?”
Mạc Phàm nhìn người xung quanh, phát hiện sắc mặt mọi người đều thay đổi, người đến từ nơi khác như hắn dĩ nhiên không biết Sát Uyên đến tột cùng là cái gì, chỉ có thể dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn vị Lĩnh Đội đứng bên cạnh.
“Sát Uyên là món đồ gì, tại sao những người này vừa nghe liền phát hoảng?” Mạc Phàm hỏi.
Lĩnh Đội bên cạnh một lát sau mới phục hồi tinh thần lại, có thể thấy hắn cùng những người chung quanh khó mà tin được sự thật này.
“Ngươi biết vật đáng sợ nhất mà ta sớm cảm thấy ở thế giới này là gì không?” Lĩnh Đội hỏi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toan-chuc-phap-su/195174/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.