Edit by Thanh tỷ
Những sợi tóc, tay áo của cậu bị chưởng lực quét qua làm tung bay phấp phới, nhưng chiêu này của Nghiêm Căng cũng không có đánh lên trên người Diệp Hoài Dao.
Yên Lân chống đỡ ở một bên tay cậu, thành uyên chắn phía trước Diệp Hoài Dao, A Nam đứng xa hơn một chút nhưng vẫn chạy như bay tới nắm một bên tay của Diệp Hoài Dao.
Nó dĩ vãng luôn ghét bỏ bản thân mình, nơm nớp lo sợ không dám đụng vào Diệp Hoài Dao, chỉ có lần này là do quá lo lắng nên đã quên mất mối bận tâm của mình.
Tay nó có chút run, Diệp Hoài Dao quay đầu nhìn thoáng qua. Chỉ thấy thiếu niên nhỏ nhất ở đây trong mắt tràn đầy lo lắng quan tâm nhìn mình.
Mỗi lần khi cậu dừng lại quay đầu nhìn đều như vậy, ánh mắt chuyên chú không chút do dự, giống như toàn bộ trên đời này chỉ có thể nhìn thấy mỗi một người là Diệp Hoài Dao cậu.
Cậu đã từng có rực rỡ gấm hoa, vạn người ủng hộ. Nhưng sau khi bỏ đi tầng thân phận đó, rời xa những tháng ngày phong quang vô hạn, xa rời người thân bạn bè thân thiết, thế giới xung quanh lập tức như trở thành hai dạng, hiện ra một bộ mặt khác.
Thành uyên giúp cậu là bởi vì hắn có mưu đồ với cậu. Yên Lân giúp cậu là bởi vì tuân theo đạo hiệp nghĩa, với lại muốn cảm tạ Diệp Hoài Dao vừa rồi chỉ điểm.
Chỉ có tiểu thiếu niên này không quan tâm cậu có bối cảnh thân phận như thế nào, không để ý cậu rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toan-gioi-tu-chan-deu-sung-ta/38664/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.