Cuộc sống của người trong thôn đều khó khăn, cưới vợ đứng đắn cũng không tổ chức lớn, sau khi định ngày, hầu hết sẽ thuê một chiếc kiệu gỗ, dùng xe bò kéo đi, lại mời các hương thân ăn một chén đồ ăn, đồ ăn có mấy miếng thịt cũng coi như tốt.
Huống chi, ta là vợ kế của Tống Toàn, ai cũng không nghĩ là hắn sẽ làm lớn.
Nhưng Tống Toàn lại dùng tam thư lục lễ, không thiếu chút nào mà cưới ta về nhà.
Ta ngồi ở bên cạnh giường, cho tới khi Tống Toàn tới xốc khăn voan trên đầu ta.
Khăn voan là Tống Toàn mua ở cửa hàng vải tốt nhất ở thị trấn, dệt từ vải gấm, mịn màng chắc chắn, ánh nến cũng không xuyên qua được.
Đây là lần thứ hai ta thành thân, lần đầu tiên là khi còn niên thiếu, vừa đủ mười sáu tuổi, đã từng tràn đầy chờ mong cùng hồi hộp trong lòng.
Ta đã làm vợ của người khác sáu năm, cuộc sống gian nan khổ sở, đã sớm học được cách trấn định tự nhiên, cũng học được không nên mong chờ quá nhiều.
Ngoài phòng ồn ào náo nhiệt, tiếng uống rượu vung quyền.
Bụng ta hơi đói, ăn bát mì từ lúc sáng sớm, miệng cũng khát khô.
Ta định tự mình xốc khăn voan lên tìm chút thức ăn, lại nghĩ mọi người nói chuyện này không may mắn lắm, nên thôi!
Tống Toàn đối xử với ta như thế, nếu cái không may mắn này chỉ nhằm vào ta thì chẳng sao cả, nếu nhằm vào hắn, vậy ta sao có thể làm?
Cửa bị người đẩy ra, tiếng bước chân rất nhẹ, có vẻ chần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toan-hao-hanh-chi/2759612/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.