Căn nhà không lớn, chỉ rộng hai ba thước, vừa liếc mắt một cái là có thể nhìn đến cuối.
Đèn lồng màu đỏ dưới mái hiên vẫn còn châm, có thể nhìn rõ thấy cửa phòng bếp vẫn còn mấy người phụ nữ đang rửa bát ở đó.
Bọn họ cười cười nói nói, giọng rất lớn, đều đang trêu chọc Tống Toàn!
Chỉ một lát sau, Tống Toàn đã bưng một cái bát, cầm một đôi đũa, hắn cúi đầu không nói lời nào, bước chân sải rất dài, không đi vài bước đã tới cửa rồi.
Tôi muốn lui lại thì không còn kịp nữa, thuận tay giúp hắn kéo cửa phòng ra.
“Mang cho nàng một bát mì.”
Hắn nói xong thì đặt chén ở trên bàn, cầm một đôi đũa màu đỏ nhìn ta.
Chỉ là một bát mì chay, ở chỗ chúng ta cưới vợ gả con gái đều làm.
Ta đúng là đã bị đói một ngày rồi, không lâu sau đã ăn hết sạch chén mì rồi.
Hắn cũng không nói lời nào, ngồi ở mép giường mà nhìn ta.
Trong mắt có ánh sáng lấp lánh.
“Còn muốn nữa không?”
“Ăn no rồi!”
“Nàng thay quần áo trước đi, để ta đi lấy chậu nước ấm tới cho nàng.”
Hắn lại bưng bát không ra ngoài.
Ta từ năm tuổi đã đi theo cha mẹ đi làm ruộng, sau khi gả cho Hứa lão tam, ngoại trừ làm ruộng, nuôi heo, nuôi gà, nấu cơm, rửa bát, mỗi ngày đều đủ mọi việc làm mãi không xong, thậm chí ta còn chưa bao giờ được lên bàn ăn một bữa cơm, cũng không yên ổn được ăn một bữa cơm nóng.
Không ngờ sau khi tái giá, Tống Toàn lại tự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toan-hao-hanh-chi/2759613/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.