Cơn lốc (9)
Địa điểm là Jeonju, nơi đặt phim trường hoành tráng của “Đỉa”. Hiện tại, hơn trăm nhân viên vẫn đang tất bật như thường lệ, nhưng lạ thay, trước giờ ăn trưa, cả đoàn lại đang mê mải với… mì cốc.
Không phải kiểu một người một cốc đâu nhé.
Cứ vài ba người tụ lại, chia nhau một cốc mì, vừa ăn vừa trò chuyện. Người thì đứng, người thì ngồi, chia theo nhóm nhỏ. Có nhóm quây tròn trên bãi cỏ, có nhóm chen chúc trên ghế gấp.
Điểm chung? Ở đâu cũng vang lên tiếng xì xụp rộn ràng.
“Trời ơi! Món này là sao đây? Ngon tuyệt luôn!”
“Đúng không? Siêu đỉnh! Ủa, cái này bán rồi hả? Phải mua ngay mới được!”
“Mua được đâu mà mua! Tui đọc báo thấy người ta xếp hàng dài cả cây số, loạn xạ luôn. Nhưng mà Woo-jin, món này ngon bá cháy!”
“Thật sự, kiểu… ngoài sức tưởng tượng luôn. Ngờ đâu lại đậm đà thế này, thích ghê!”
Gần như cả đoàn phim đều tấm tắc khen ngợi. Không chỉ nhân viên, mà cả các diễn viên gạo cội như Shim Han-ho, Oh Hee-ryung, Jin Jae-jun, Han So-jin cũng mê tít.
“Ừm, ngon đấy. Nếu thế này thì ngày nào ăn cũng được.”
“Trời, tiền bối, thế thôi hả? Em thấy ngon phát điên luôn! Chắc tại của Woo-jin làm nên mới đặc biệt thế.”
“Haha, xem ‘Bàn ăn nhà mình’ mà cứ tò mò món này ra sao. Cảm ơn nhé, Woo-jin. Nhưng chắc khó mà được thử bản gốc nhỉ?”
“Trời, So-jin, định uống cạn nước mì luôn hả?”
“Ơ, không… tự nhiên thôi mà. Hỏng rồi, mai phải ăn kiêng lại mất.”
“Ăn đi, có tí mà lo gì. Đạo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-bi-hieu-lam-la-dien-vien-thien-tai-quai-vat/2805901/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.