Trên máy bay.
Chuyến bay đến LA cất cánh từ sân bay Incheon được khoảng một tiếng. Là chuyến đêm nên bên trong máy bay tĩnh lặng như tờ. Ánh sáng mờ mờ, phần lớn hành khách – hơn 70% – đã chìm vào giấc ngủ. Số còn lại bật đèn cá nhân, lặng lẽ làm việc riêng.
Khoang thương gia cũng chẳng khác là bao.
Nổi bật nhất là Choi Sung-gun, gần như “ngã vật” trên ghế. Mái tóc đuôi ngựa xõa tung, anh ngủ say đến mức tưởng chừng đã “ra đi”. Cũng dễ hiểu thôi, dạo gần đây anh bị cuốn vào lịch trình dày đặc cùng Kang Woo-jin. Còn Woo-jin, anh đang ngồi cạnh cửa sổ khoang thương gia.
“…”
Mặc chiếc cardigan đen, nhờ máy lạnh mà anh không ngủ. Trong khi hầu hết mọi người đã mơ màng, gương mặt lạnh tanh của Woo-jin vẫn sắc nét. Chẳng bao giờ anh để mình mất cảnh giác. Với chiếc đèn cá nhân bật sáng, anh cúi nhìn tablet.
Trên màn hình là các bài báo quốc tế.
“Miley Cara đăng bài mới trên SNS: ‘Háo hức với dự án album cùng Kang Woo-jin’”
“Miley Cara bắt đầu làm album mới với một diễn viên Hàn Quốc”
So với cơn bão truyền thông ở Hàn Quốc, những bài báo này chỉ như làn gió nhẹ. Nhưng khi thấy tên mình trên báo chí nước ngoài, Woo-jin vẫn cảm thấy hơi kỳ lạ.
“Tên mình trên bài báo tiếng Anh trông cứ sai sai thế nào. Có phải do phía Cara tung tin không nhỉ?”
Ở Hàn Quốc và Nhật Bản, tên anh xuất hiện nhan nhản. Nhưng trong bài báo tiếng Anh thì lại là chuyện khác, chưa quen lắm. Thậm chí, một số bài còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-bi-hieu-lam-la-dien-vien-thien-tai-quai-vat/2841138/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.