Thực ra, đạo diễn gạo cội Hollywood Danny Landis chẳng mấy hứng thú với Leech (거머리).
[Leech: Con đỉa, ~Ký sinh trùng~)
Ngay cả việc tham dự LHP Cannes lần này cũng như bị ép buộc. Ông thấy phiền, nhưng vì lời nài nỉ tha thiết của những người xung quanh, ông đành miễn cưỡng đến với một tâm thế vừa đủ.
Tính ông vốn vậy.
Xem phim từ khắp nơi thì thích thật, nhưng đám đông hàng chục vạn người làm ông đầu óc quay cuồng. Ông làm đạo diễn vì đam mê quay phim, vậy mà giờ đây, danh tiếng lẫy lừng lại kéo theo vô số kẻ tiếp cận với ý đồ riêng, điều này chẳng khiến ông vui vẻ gì.
Nhưng đã đến rồi, thì cứ làm những gì mình muốn vậy. Tâm thế của ông chỉ dừng ở đó.
Leech cũng chẳng khác.
Là phim Hàn Quốc duy nhất trong 20 tác phẩm hạng mục tranh giải của Cannes. Không hơn, không kém.
‘Phim của đạo diễn An Ga-bok, nhỉ.’
Những người ông gặp ở đây bàn tán khá nhiều về Leech. Nào là Cannes muốn chuộc lỗi cho sai lầm quá khứ, nào là chỉ làm cho đủ lệ, hay phim Hàn đang lên tầm, v.v. Phim Hàn chỉ có một, lại hơi bất ngờ, nên chuyện này cũng dễ hiểu.
Danny Landis thầm coi thường.
‘Cannes chắc cũng cân nhắc dư luận quốc tế, nhưng đây là Cannes cơ mà, lẽ nào họ ngốc nghếch chọn phim chỉ vì hình thức thế được.’
Lý do ông không hứng thú với Leech không phải vì khinh thường phim Hàn. Chỉ là phong cách tác phẩm đặc trưng của An Ga-bok không hợp gu ông. Vài năm trước, Danny từng xem phim của An Ga-bok.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-bi-hieu-lam-la-dien-vien-thien-tai-quai-vat/2841171/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.