Quý Nguyễn giơ ngón giữa, vuốt sợi tóc đỏ rực ra sau tai, cười tươi như chưa từng xảy ra chuyện gì: "Ngại quá, ai mang cho tôi cái mic với?"
Tiếc thay nơi này không có kèn xô-na cậu giỏi nhất, nếu không cậu đã thổi một bài tiễn đưa anh ta rồi.
Nhưng không sao, cậu không chỉ là bậc thầy kèn xô-na, cậu còn là một rapper!
"Ây dô ~"
Điện thoại bùm một tiếng, mọi người còn chưa kịp phản ứng, Quý Nguyễn đã hát theo beat.
À không, rap theo con beat chứ.
"Ây dô, xem mình là Mozart còn người khác là Salieri, làm tao sắp chết cũng phải bật dậy ni!"
"Mày còn ổn không, có chắc là bản thân mày thật sự ổn không!"
"Bởi vậy! No.1 bảng xếp hạng không cần liêm sĩ! Là mày chứ ai thứ hai!" (bảng xếp hạng không cần liêm sỉ, m thứ nhất không ai thứ hai)
"Tao nghe tiếng đàn của Mozart rơi lệ nỉ non trong đêm!"
"Xô só rì, nay thật 35 à? Ngại quá mắt tao kém nhìn không rõ, cứ tưởng ai kia tóc hoa râm là chú cọp giấy mỏng tang."
"Bóp nhẹ là rách! So sánh là biến!"
...
Quý Nguyễn càng rap càng hăng, cậu liếc mắt xem thường Chu Nguyên phối hợp với lời rap của mình, biểu diễn đủ mọi thần thái của chê bai.
Ngại quá, cậu hát dở thật, nhưng ba con bọn họ thường xuyên battle đấy!
Nhất là sau khi biến thành nguyên hình, cuộc battle sẽ biến thành --
"Cục cục! Cục cục! Cục cục cục! Cục tác!"
"Cạp cạp éc! Cạp cạo! Cạp cạp cạp cạp cạp cạp!"
"Quác quác ----" "Quác -----" "Quác quác!"
Thuận miệng tìm từ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-cau-ga-dep-nhat-thuy-noan-ap-tri/2453147/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.