Quý Nguyễn rất vui vì Đỗ Cảnh Hú đồng ý vẽ cho cậu một bức tranh. Cho nên cậu vui vẻ rót thêm cho Đỗ Cảnh Hú một ly rượu.
Mấy món tiếp theo được bưng lên, bọn họ thảo luận xem khi nào sẽ vẽ, vẽ ở đâu, vẽ tư thế nào, dùng màu sắc gì, bầu không khí cũng tốt lên.
Quý Nguyễn chưa bao giờ để ly rượu của Đỗ Cảnh Hú được rảnh rỗi.
Chỉ là rượu vang mà thôi, độ rượu không cao.
Cậu còn có thể uống được một ký rượu Nhị Oa Đầu 52 độ cơ mà.
"Mai có thể bắt đầu." Đỗ Cảnh Hú hớp một ngụm rượu, nói.
Quý Nguyễn đề nghị: "Đến nhà anh được không? Anh mang dụng cụ vẽ đi đi về về cũng không thuận tiện lắm, với lại xe của anh vẫn chưa sửa xong kia mà."
"Xin lỗi." Đỗ Cảnh Hú đổi ý: "Tôi quên mất, có vài màu hết rồi, không bằng mốt nhé."
"Đúng lúc ngày mốt xe tôi sửa xong, hay để tôi sang nhà cậu."
Quý Nguyễn vừa định "ừ" lại sực nhớ ngày mốt là ngày mười bốn âm lịch, cậu phải biến thành gà.
"Mốt không được rồi, tôi phải ra ngoài sưu tầm cảm hứng dân gian, anh chờ tôi quay lại được không?"
Đỗ Cảnh Hú vui vẻ gật đầu.
Chỉ cần không đến nhà hắn thì sao cũng được.
Sau khi ăn xong món cuối, Quý Nguyễn nói: "Anh tốt quá đi, còn vẽ tặng tôi một tấm. Tôi biết vẽ tranh sơn dầu rất tốn thời gian."
Đỗ Cảnh Hú nâng ly, chạm nhẹ vào ly Quý Nguyễn: "Vinh hạnh của tôi."
Hắn thật sự cảm thấy rất vinh hạnh. Trong mắt Đỗ Cảnh Hú,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-cau-ga-dep-nhat-thuy-noan-ap-tri/2453155/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.