Edit: Yeekies "Cậu thường ngày cứ ở đây đi, sau khi khai giảng tôi sẽ đưa cậu về thành phố S." "Khi tôi không ở thành phố B, cậu muốn làm gì tùy ý, ra ngoài chơi cũng được. Nhưng khi tôi ở đây, cậu phải diễn cho thật tốt, đừng động đến tâm tư của tôi." "Thù lao tôi sẽ tính theo lương trung bình của diễn viên nam, 19 triệu một ngày, còn gì thắc mắc không?" Thịnh Cảnh cúi mặt xuống đất, im lặng như một con thú nhồi bông vô hồn. Lâm Thù xoa xoa giữa chân mày, bực bội thở dài: "Bây giờ không cần diễn, tôi đang hỏi chuyện với cậu thật đấy." "À? Vâng vâng..." Thịnh Cảnh ngẩng lên, vẻ mặt ngơ ngác, lắc đầu nói: "Thưa anh Lâm, em không có thắc mắc gì ạ." Nụ cười nịnh nọt trên mặt hắn khiến Lâm Thù càng thêm khó chịu. Đột nhiên, Lâm Thù nhận ra so với loại người cứng nhắc như Tần Du Trì, cậu còn ghét hơn kiểu người giả tạo như thế này. "Từ giờ không được tái phạm lỗi như vừa rồi nữa. Tôi không quan tâm cậu nghe từ đâu cái tên 'Thù Nhi', nhưng sau này cấm nhắc đến, không thì cút ngay." Giọng Lâm Thù lạnh lùng cảnh cáo. "Vâng, anh Lâm." Thịnh Cảnh vội gật đầu. Lòng dạ bồn chồn. Còn khó chịu hơn tiếng mèo cào tường, còn phiền hơn cả Biên Tinh Lan đến gây chuyện. Lâm Thù biết mình đang tự chửi bản thân ngu ngốc, sao có thể trong lúc say rượu và xúc động mà làm chuyện như thế? Chỉ vì một bóng hình giống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-chang-dam-yeu-nguoi-lan-nua/2769549/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.