Edit: Yeekies Lâm Thù dùng sức không nhỏ, hung hăng giật phăng mấy sợi tóc mai của Tần Du Trì xuống. "Tsk..." Tần Du Trì nhíu mày đau đớn, khó mà tin nổi người trước đây từng mềm mỏng gọi "ca ca" để dụ dỗ mình, giờ lại có thể trở nên hung tợn, thô bạo đến thế. Hắn đưa tay che lấy mái tóc bị giật, trừng mắt nhìn Lâm Thù đầy khó hiểu, trong ánh mắt lấp lóe chút uất ức. Chẳng hiểu sao, Tần Du Trì chợt nhớ lại hình ảnh đôi mắt đỏ hoe cùng giọt nước mắt lăn dài của người ấy, tiếng khóc nức nở "Ca ca ôm em" vang lên trong đầu, khiến lòng dạ hắn bỗng rối bời. Cơn đau trên đầu dần tan biến, thay vào đó là cảm giác tê dại kỳ lạ, hai tai cũng nóng bừng lên. Tần Du Trì hơi bối rối, đảo mắt nhìn đi chỗ khác, lẩm bẩm: "Con nhím kia, sao lại dễ nổi giận thế..." Lại dám gọi cậu là con nhím?! Lâm Thù suýt không nhịn được giật phăng thêm một nắm tóc nữa, nhưng Tần Du Trì đã kịp che chặt lấy tóc mai. Cậu đành bất lực, chẳng lẽ lại bẻ tay người ta ra để giật tóc? Thế thì quá hèn mạt. Lâm Thù lạnh lùng nhìn Tần Du Trì, trầm mặc một lát rồi chẳng nói chẳng rằng, quay lưng bước ra khỏi phòng bệnh. "Em định đi đâu?!" Thấy Lâm Thù muốn bỏ đi, Tần Du Trì cuống quýt giơ tay níu lấy vạt áo ngủ của cậu. Lâm Thù chẳng thèm đáp, cởi phăng áo ngủ, chỉ mặc mỗi chiếc áo lót mỏng bằng lụa, tiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-chang-dam-yeu-nguoi-lan-nua/2769570/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.