Mọi người đều cảm thấy khó tin.
Trước giờ chỉ thấy con trai hại cha, chứ chưa bao giờ thấy cha lại chơi con trai một vố đau như vậy.
"Rõ ràng có thể dựa vào nhan sắc mà sống vậy mà lại đi làm bảo mẫu, còn là bảo mẫu cho kẻ thù. Thế này mà không gọi là có ý đồ sao?" Lý Thành Hải cười lạnh: "Ba tên phạm nhân c**ng b*c đó căn bản không có tiền thuê bảo mẫu, cô ta còn phục vụ miễn phí nữa kìa."
"Luật sư Hà." Trong máy ghi âm vang lên giọng nói của ông lão.
"Ba người đó mất tích vào dịp Tết hai năm trước, lúc đó Thẩm Lục Từ vừa hay về quê cúng tổ tiên." Tiểu Đao nói: "Cả trăm người trong xóm có thể làm chứng cho chuyện này."
"Vậy còn thẩm phán thì sao?" Lý Thành Hải cau mày: "Ông ta nghỉ hưu ở nhà, con cái không ở bên cạnh, vợ cũng mất trước rồi, chỉ có Thẩm Lục Từ là ở bên cạnh ông ta. Ông ta mất tích chẳng lẽ lại không liên quan gì đến cô ta?"
"Luật sư Hà." Máy ghi âm vẫn phát ra ba chữ đó.
"Thẩm phán mất tích khi cùng đoàn đi tham quan xưởng điêu khắc." Tiểu Đao đáp: "Chuyện này là trách nhiệm của bên công ty du lịch, không liên quan đến Thẩm Lục Từ. Hôm đó cô ấy ở một nơi khác, còn vào ngân hàng rút tiền, camera giám sát đã ghi lại hình ảnh rồi."
Lý Thành Hải tức đến mức suýt nổ phổi: "Thế còn mẹ tôi thì sao!"
"Luật sư Hà." Máy ghi âm vẫn lặp lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-co-ky-nang-ngu-dac-biet/2904141/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.